Nỗ lực đáp
ứng phúc lợi xã hội dành cho thế hệ baby bombers (những người sinh ra
trong những năm 1946 – 1964) đang đe dọa sẽ bóp nghẹt sự tăng trưởng
của nền kinh tế Mỹ.
Sau
khi chiến tranh thế giới thứ 2 kết thúc, tỷ lệ sinh ở các nước giàu
tăng lên nhanh chóng. Đức, Anh và Nhật Bản, tất cả các nước này đều
trải qua thời kỳ tỷ lệ sinh bùng nổ mạnh mẽ, mặc dù mỗi nước đạt được
đỉnh cao vào từng thời điểm khác nhau.
Trong
khi đó, Mỹ là nước chứng kiến hiện tượng này 1 cách rõ nét nhất. Đến
năm 1964, lượng người được sinh ra sau chiến tranh thế giới thứ II chiếm
tới 81% tổng số dân, tạo thành 1 thế hệ đủ lớn để có được tiếng nói
riêng xét về cả chính trị và kinh tế.
Thế
hệ này đã sống 1 cuộc đời tràn ngập hạnh phúc, dễ dàng phá vỡ các dấu
mốc mà những thế hệ trước đó đã đạt được. Thu nhập bình quân đầu người
tăng lên theo từng độ tuổi.
Sự
phát triển vượt bậc của thế hệ này đem đến rất nhiều lợi ích về mặt
dân số: nguồn cung lao động tăng lên và hơn nữa còn được củng cố bằng
sự tăng lên trong số lượng lao động nữ. Nước Mỹ cũng ghi nhận những
chuyển biến về mặt xã hội: qui mô hộ gia đình trở nên nhỏ hơn với ít
trẻ em hơn. Đây cũng chính là 1 trong những thế hệ người Mỹ được giáo
dục tốt nhất.
Nền
kinh tế do đó cũng được hưởng những lợi ích nhất định. Tuy nhiên, giờ
đây, cũng chính thế hệ ấy lại đang trở thành gánh nặng cho nền kinh tế
và cho các thế hệ tiếp theo.
Họ
dần bước vào độ tuổi nghỉ hưu, cũng với số lượng lớn như lúc sinh ra.
Như vậy, lợi thế của lực lượng lao động bị đảo ngược. Thế hệ người trẻ
hiện nay cũng có cơ hội để nâng cao trình độ học thức. Tuy nhiên, việc
này trở nên khó khăn hơn nhiều so với thế hệ trước. Có được tấm bằng
đại học không còn là điều quá lớn lao như những gì xảy ra ở thời kỳ sau
chiến tranh.
Thêm
vào đó, thế hệ trẻ cũng không thể mong đợi các loại tài sản sẽ có
những đợt tăng giá kéo dài trong nhiều thập kỷ như thời kỳ trước. Trong
1 nghiên cứu được thực hiện hồi năm 2011, Zheng Liu và Mark Spiegel, 2
chuyên gia kinh tế đến từ Cục dự trữ liên bang Mỹ chi nhánh San
Francisco, đã phát hiện ra rằng biến động của chỉ số P/E của các cổ
phiếu khá tương đồng với tỷ lệ lao động trung niên so với lao động lớn
tuổi. Như vậy, có vẻ như tỷ lệ P/E của thị trường sẽ giảm đi.
Đã
trải qua thời kỳ đầu cơ tài sản mạnh mẽ, thế hệ baby boomers giờ đây
đang bán tháo các tài sản để tài trợ cho quãng đời còn lại sau khi nghỉ
hưu và do đó gây áp lực lớn lên giá tài sản. Cuối cùng thì, con đường
trở nên giàu có không hề dễ dàng đối với những người trẻ tuổi.
Đáng
lo ngại hơn, có vẻ như thế hệ baby – boomers có thể sử dụng chính sách
kinh tế làm đòn bẩy. Chính phủ giảm thuế nhằm giúp nền kinh tế hồi
sinh cũng là lúc thế hệ này đạt được đỉnh cao thu nhập. Thuế suất liên
bang trung bình đối với 1 hộ gia đình trung lưu ở Mỹ (bao gồm thuế thu
nhập và thuế lương) đã giảm từ mức hơn 18% của năm 1981 xuống chỉ còn
hơn 11% vào năm 2011.
Các
cuộc cải cách thuế khiến doanh thu thuế bị sụt giảm và thâm hụt ngân
sách dâng cao. Erick Eschker, một chuyên gia kinh tế tại Đại học
Humboldt, đã thừa nhận mỗi người Mỹ sinh ra vào năm 1945 có thể nhận
được khoản trợ cấp lên tới 2,2 tỷ USD trong suốt cuộc đời – nhiều hơn
so với bất kỳ thế hệ nào.
Năm
2011, Quỹ tiền tệ quốc tế (IMF) công bố nghiên cứu so sánh lượng thuế
phải nộp trong cả cuộc đời với giá trị các phúc lợi mà từng thế hệ sẽ
nhận được. Theo đó, baby – boomers là thế hệ nhận được nhiều phúc lợi
nhất. Những người bước sang tuổi 65 vào năm 2010 có thể nhận được số
tiền trợ cấp nhiều hơn 333 tỷ USD so với số thuế mà họ đã nộp. Số tiền
này cũng lớn gấp 17 lần so với thế hệ những người bước sang tuổi 25 vào
năm 2010.
Thật
đáng buồn, các phép toán còn phác họa bức tranh tồi tệ hơn với nhiều
khía cạnh khác nhau. Số nợ mà thế hệ này để lại càng khiến tăng trưởng
kinh tế trì trệ hơn. Carmen Reinhart và Kenneth Rogoff, 2 chuyên gia
kinh tế đến từ đại học Harvard, đã ước tính số nợ chiếm tới hơn 90% GDP
của nước Mỹ có thể khiến tốc độ tăng trưởng kinh tế của nước này giảm
tới hơn 1%.
Trong
khi đó, đầu tư công cũng sụt giảm mạnh. Tỷ trọng chi tiêu hàng năm cho
lĩnh vực cơ sở hạ tầng trong GDP đã giảm từ mức hơn 3% trong thời kỳ
những năm 1960 xuống chỉ còn 1% vào năm 2007.
Cũng
theo ước tính của IMF, để có thể sửa chữa tình trạng mất cân bằng tài
khóa hiện nay, nước Mỹ cần cắt giảm 35% trợ cấp đồng thời tăng thuế
35%. Đây là tỷ lệ quá lớn để hệ thống chính trị có thể chấp nhận.
Theo
1 nghiên cứu khác, tình trạng mất cân bằng tài khóa sẽ còn tiếp tục
tăng lên với tỷ trọng dân số trên 65 tuổi tăng lên đáng kể. Tỷ lệ cử tri
trên 65 tuổi sẽ tăng từ mức 17% hiện nay lên tới 26% vào năm 2030.
Thế hệ baby boomers còn gây nên mối nguy hiểm khác: lạm phát.
Trong
thời kỳ hậu chiến, lạm phát đã giúp tỷ lệ nợ/GDP của Mỹ giảm 35 điểm
phần trăm. Nghiên cứu của Rogoff đã chỉ ra rằng nếu như Mỹ duy trì tỷ lệ
lạm phát 5% trong 1 vài năm, các hộ gia đình có thể giảm nợ nhanh
chóng hơn. Các chuyên gia kinh tế khác, trong đó có cả 2 chuyên gia đến
từ Fed, cũng cho rằng với lãi suất đang ở mức gần 0, Fed có thể chấp
nhận tỷ lệ lạm phát ở mức cao hơn nhằm đẩy mạnh tốc độ phục hồi của nền
kinh tế.
Tuy
nhiên, thế hệ baby boomers lại cản trở kế hoạch này. Những người trẻ
thường là các con nợ và sẽ được hưởng lợi khi lạm phát tăng và lãi suất
thực giảm xuống. Trong khi đó, thế hệ baby boomers lại không ủng hộ
điều này bởi họ có những khoản tiết kiệm lớn. Theo 1 nghiên cứu mới
được Fed chi nhánh St Louis đưa ra, dân số càng già đi, mức độ chịu
đựng lạm phát của đất nước càng giảm xuống.
Sức
mạnh chính trị của thế hệ baby boomers là vô cùng to lớn. Tuy nhiên,
dù sớm hay muộn thì đến 1 lúc nào đó trong tương lai, nước Mỹ cũng sẽ
thoát khỏi tình trạng bế tắc hiện nay.
Nguồn : tinkinhte.com
0 nhận xét:
Đăng nhận xét